Sau đó anh hỏi Lục Mạn Mạn: “Em ngồi bên cửa sổ như vậy có lạnh không?”
Lục Mạn Mạn vừa lắc đầu đã bị anh ôm vào lòng, anh kéo cô ngồi xuống đùi mình.
Lục Mạn Mạn nhíu mày.
Có nói gì đi chăng nữa đây cũng là trên xe lửa, cho dù không có người thì đây cũng là nơi công cộng, hơn nữa thân phận của anh cần nghiêm túc như vậy, sao anh lại dám hành xử như vậy chứ.
Chu Nghiêm Phong thản nhiên nói: “Buổi tối không có ai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây