Bà Chu ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh một cái, ánh mắt giống như muốn nói vì sao lại tranh việc với mẹ, sau đó có lẽ nhận ra đây là chồng của Mạn Mạn, dặn anh lột vỏ tôm cẩn thận mới không tình nguyện thay đổi mà vị trí.
Chu Nghiêm Phong biết Lục Mạn Mạn giữa trưa đã ăn cơm, bụng cô nhỏ, để cô ăn quá nhiều sẽ không tiêu hóa được, nhưng cô cũng không nói với cha mẹ anh, không muốn từ chối ý tốt của người lớn, cho nên anh đút cho cô một miếng, để cô chậm rãi nhai, còn anh lặng lẽ ăn thay cô một phần.
Kết quả lúc này mới ăn hai miếng, ông Chu bỗng nhiên liếc mắt trừng anh: “bốp” một cái đập vào tay anh.
Ánh mắt kia như muốn nói, đường đường là một người đàn ông lại không biết xấu hổ ăn vụng tôm của con dâu ông?
Chu Nghiêm Phong: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây