Lục Mạn Mạn lắc đầu: “Em không biết, em chỉ biết cảm giác thất tình và bỏ thuốc lá rất khổ sở. Rõ ràng là muốn giảm đau, nhưng bộ não lại vô thức chọn sử dụng ký ức quá khứ như liều thuốc giảm đau, khiến cho mình mất lý trí, trong tim trào dâng những khoảnh khắc đau đớn, khiến mình càng lúc càng nghĩ tới nó, người đó từng là cơn nghiện của mình giờ lại lại không thể chạm vào để thoả mãn cơn nghiện, càng làm cảm giác khổ sở thêm sâu sắc, để bản thân bị dày vò tới chết đi sống lại.”
Cô thật sự là tàn nhẫn.
Đoán rằng có một vết thương thì không ngần ngại xé nó ra cho chảy máu, giẫm đạp lên nó, không ngừng tra tấn.
Chỉ là để ép anh thừa nhận mình đã động lòng, không thể buông bỏ cô được, không thể nhịn được muốn đến gần cô.
“Lục Mạn Mạn, cám ơn em quan tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây