Lục Mạn Mạn tắm rửa xong trong phòng rửa mặt trở về phòng ngủ ngồi trước bàn trang điểm sấy tóc.
Chu Nghiêm Phong canh giờ bước vào, liếc mắt về phía cô, cô kiếm được tiền đổi bộ váy ngủ tơ tằm cao cấp, chất vải mỏng manh phác họa đường cong cơ thể, dáng vẻ ngồi ở đó còn tản mạn lười nhác hơn ngày thường.
Anh đi sang đó nói một cách rất tự nhiên: “Để tôi.”
Anh đưa tay cầm lấy máy sấy.
Lục Mạn Mạn vô ý nhìn về phía khe cửa, thật ra cô muốn nói phải chăng anh diễn sâu quá rồi không, với tính cách lý trí lạnh nhạt như anh, giữa hai vợ chồng có thể tôn trọng nhau đã đủ lắm rồi, có cần phải diễn tình sâu đằm thắm không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây