Ông chú trợn trắng mắt lườm Cố Thanh Khê: “Xí, một đồng quá hời rồi. Cô có biết đây là gì không?”
Cố Thanh Khê bất đắc dĩ: “Dù sao tôi cảm thấy ba đồng rất đắt.”
Bành Xuân Yến bên cạnh nghe vậy cũng nhìn qua, kết quả thấy bên trong rậm rạp chữ nhỏ, lập tức mất hứng thú.
“Sách rách như vậy có tác dụng gì chứ. Chúng ta học tiếng Anh trong trường là đủ rồi. Dù sao có thầy cô giảng bài, không cần bỏ tiền mua cái này. Đi thi đại học tiếng Anh cũng chỉ chiếm 40% điểm thôi, không đáng tốn công.”
Cố Thanh Khê gật đầu: “Bỏ đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây