Cố Thanh Khê biết mọi người đánh giá Tiêu Thắng Thiên không tốt. Dù sao, vào thời đại này, kiên định làm ruộng kiếm công điểm mới hợp tiêu chuẩn, không làm việc gì chạy loạn khắp nơi bị coi là quấy rối mù quáng. Đối với nông dân mà nói, ruộng đất mới là gốc rễ, cho dù anh trai và chị dâu cô muốn làm chiếu thì cũng phải đi theo trào lưu trong thôn, không làm vượt quá giới hạn.
Quan hệ giữa người dân trong thôn và bản thân Tiêu Thắng Thiên vẫn luôn không hợp nhau. Hơn nữa, vì còn trẻ, có đôi lúc anh cũng hành động thái quá, không kiểm soát được. Tóm lại, mọi người không hài lòng với anh.
Song cô không ngờ ngay cả anh trai mình cũng nói Tiêu Thắng Thiên như thế.
Điều này khiến lòng cô bị kích thích, tổn thương, cô bèn giải thích: “Cũng không thể nói người ta toàn quen bạn xấu được, có thể người ta cũng muốn làm việc mà. Chúng ta đều là nông dân, đi ra ngoài hai mắt lúng túng chẳng quen biết ai. Người ta biết cách làm quen người khác, đây không phải chuyện tốt sao?”
Cố Kiến Quốc không thèm để ý, cười nhạo một tiếng: “Có thể có cách gì, chắc chắn là kết thân với một đống bạn xấu không làm được trò trống gì, tuổi trẻ măng, chẳng có ai đứng đắn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây