Trước kia, cô không thích đi đường lớn đông đúc và ồn ào nên cô thích đi quanh con đường nhỏ ở đầu thôn. Anh từng nhìn thấy cô mấy lần, có đôi lúc anh thấy cô đi chẳng có mục đích gì cả và cũng không biết lúc đó cô đang nghĩ gì.
Cố Thanh Khê giật mình: “Thì ra anh nghe trộm tụi em tới họp ở thôn.”
Tiêu Thắng Thiên: “Loa bên thôn của bọn em vang lớn ‘két két’ như vậy . Anh không muốn nghe thấy cũng khó.”
Nghe anh nói ‘két két’, Cố Thanh Khê cảm thấy rất giống với tiếng loa của thôn mình vì loa đã cũ lắm rồi cho nên tạp âm cực kỳ lớn vì thế nên nhất thời cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Thấy cô cười, Tiêu Thắng Thiên quan sát cô: “Tối hôm qua, em ngủ có ngon không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây