Cố Thanh Khê khẽ thở dài: “Đúng là lỗi của cháu, có lẽ vì lo lắng cho chị quá nên cháu mới nói thế, chị ấy nghe xong thấy không dễ chịu.”
Vừa nghe thế, mọi người vội vàng đi tới an ủi Cố Thanh Khê: “Cháu có nói gì sai đâu? Ôi đứa bé này, cháu ngốc quá, người ta bảo cháu tránh xa một chút mà cháu còn tới gần an ủi người ta. Có một số người nghe mà không biết trái phải, lòng tốt mà làm như lòng lừa, Thanh Khê cháu đừng để ý làm gì.”
Cố Tú Vân nghe thế, hoàn toàn phát cáu, cô ta bực tức lắm rồi đây.
Cố Thanh Khê này quá mưu mô, giả vờ giả vịt diễn trò làm người tốt. Cô ta bỗng chốc không nhịn được, chỉ vào Cố Thanh Khê, nói: “Đừng tưởng cô ta tốt bụng lắm, vừa rồi lời cô ta nói ra muốn khó nghe nhường nào thì khó nghe nhường ấy!”
Tất cả mọi người đều tức cười nhìn cô ta, người ta nói gì cô ta cứ nói ra xem nào, hay là bị mất trí, coi lời hay thành lời xấu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây