Anh ta cũng muốn có tư cách đối xử với Cố Thanh Khê như vậy, cũng muốn nâng cô trong lòng bàn tay, nói cho cô biết mội thứ đều đã qua, còn có thể bắt đầu lại từ đầu, nhưng anh có con trai, có cả vợ, thế nên anh ta không có tư cách đó.
Tôn Dược Tiến không biết nỗi khổ của Đàm Thụ Lễ, cậu ta còn đang phun nước bọt nói tứ tung, nào là hôm qua ăn cơm với ai, trên sân có ai, khui ba bình mao đài, lại nói xe trong gara của cục trưởng để cậu ta lái đi, nói chuyện tốt gì cũng nghĩ đến cậu.
Đàm Thụ Lễ thấy Tôn Dược Tiến nói tới sùi bọt mép, đột nhiên anh ta nói một câu: “Đúng rồi, cậu nghe gì chưa, Cố Thanh Khê tìm được một anh bạn trai.”
Một câu nói, Tôn Dược Tiến nghẹn ứ: “Cô ấy? Không phải cô ấy không có ý định tìm sao?”
Đàm Thụ Lễ nghi ngờ nhìn về phía Tôn Dược Tiến: “Phải không, ai nói thế, cậu không nghe Tú Vân nhà cậu nói sao, Cố Thanh Khê tìm được một anh bạn trai không tồi, hình như hôm nay còn dẫn tới đây, đợi lát nữa cậu có thể nhìn thấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây