Trong lúc nói chuyện, ánh mắt anh vẫn khóa chặt vào mặt cô: “Hôm nay trông em không giống với bình thường.”
Cố Thanh Khê mím môi cười khẽ: “Phải không? Sao lại khác?”
Dù trong lòng cô biết, nhưng vẫn nhịn không được muốn để anh nói, giống như khi nói ra sự thích và ngọt ngào kia có thể càng nồng đậm hơn nữa.
Tiêu Thắng Thiên không nói nữa, mà trực tiếp vươn tay kéo lấy cô: “Đi, chúng ta lên xe đi.”
Cố Thanh Khê cười nhìn anh: “Anh còn chưa nói mà, sao em lại khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây