Sau khi Cố Thanh Khê bán nhà, rất nhanh đã lấy được tiền, giấy thông báo trúng tuyển đại học cũng đã tới nơi thuận lợi, cô chuẩn bị khởi hành đến thủ đô.
Trước khi đi, cô đã đến trại giam để thăm Bành Xuân Yến.
Bây giờ Bánh Xuân Yên đang mặc bộ đồng phục và giày bệt của trại giam, không còn lớp trang điểm tinh tế trước đây, đầu tóc cũng buộc ở sau đầu một cách rất tùy tiện, cả người trong rất tiều tụy, viền mắt còn thâm đen.
Bành Xuân Yến nhìn thấy Cố Thanh Khê, hận tới mức nghiến răng nghiến lợi. “Cô cần phải vậy không? Không phải chỉ là thay thành tích của cô thôi à, cô lại hại tôi ra nông nỗi này? Những năm này, tôi đối xử với cô thế nào? Cô muốn gì cô cứ nói, cô hại người hại mình như vậy có thể có được lợi ích gì?”
Cố Thanh Khê bình tĩnh nhìn Bành Xuân Yến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây