Bí thư Vương nghe thấy câu này, trong lòng run lên, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy vẻ mặt Tiêu Thắng Thiên lạnh lẽo, khóe môi mang theo nụ cười.
Ông ta lập tức nhíu mày.
Tiêu Thắng Thiên mà ông ta biết, thời trẻ là người cái gì cũng không để ý, đánh nhau gây chuyện, hăm dọa người khác, kết giao với một đám bạn xấu, cái gì cũng không thiếu anh. Chỉ là mấy năm nay anh đã phát đạt, người khác không nhắc tới những chuyện cũ kia, ra dáng ra vẻ xuất hiện trên tivi, mọi người đều thổi phồng, ngay cả ông ta cũng dần dần không còn nhớ chuyện lúc trước nữa.
Nhưng bây giờ, Tiêu Thắng Thiên nhìn ông ta bằng ánh mắt đó, khiến ông ta chợt nhớ tới Tiêu Thắng Thiên của ngày đó.
Dưới chân ông ta chợt phát lạnh, luôn cảm thấy sự ngang ngạnh không kiêng dè lúc này của anh giống điệu bộ năm đó anh đứng trước chùa miếu bới lông tìm vết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây