“Thì ra anh ta biết hết mọi chuyện, lừa tôi suốt mười năm.” Cố Thanh Khê mờ mịt nhìn những đám mây trôi trên bầu trời, cứ lẩm bẩm như vậy.
Nghe vậy, Tiêu Thắng Thiên nghiêng đầu nhìn về phía cô.
“Thật ra vẫn chưa chắc chắn lắm, chuyện này là Trần Bảo Đường làm, lúc ấy cơ thể Trần Chiêu đã khá yếu, anh ta cũng chưa chắc đã cảm kích, mà nếu có cảm kích thì có lẽ là chuyện sau này rồi.”
Cố Thanh Khê lắc đầu, khi cô lắc đầu, giọt nước mắt vương trên mi rơi xuống, cô cắn răng nói:
“Dù ban đầu không biết thì sau này không thể nào không biết, anh ta vẫn luôn biết chuyện này, luôn ở cạnh tra tấn tôi, đến chết cũng không chịu nói ra sự thật.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây