Sau khi biết được chân tướng đã tạo nên một cú sốc quá lớn khiến cô chẳng hơi đâu mà đi đôi co với thủ phạm Bành Xuân Yến.
Tuy nhiên sau khi nghe thấy câu ấy, cô hơi khó hiểu nhìn về phía Bành Xuân Yến, khó khăn nói: “Cô trộm thành tích của tôi, sao cô còn có thể vô sỉ mà nói ra những lời ấy?”
Bành Xuân Yến bỗng nhìn sang Cố Thanh Khê, trong lòng nảy lên chút hy vọng: “Thanh Khê, chúng ta vẫn là bạn tốt mà phải không? Tôi không đối xử tệ với cậu mà đúng chứ? Lúc người khác đối xử tệ với cậu, chẳng phải tôi vẫn luôn bên cạnh động viên cậu sao? Nể tình bạn bè lâu năm của chúng ta, cậu có thể đừng truy cứu, bỏ qua chuyện này được không? Thanh Khê, cậu hết cơ hội rồi, dù sao hai mươi năm cũng đã qua, dù cho có tra rõ chân tướng thì cậu cũng đâu thể tiếp tục đi học được, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, nhưng mà tôi không giống vậy, tôi có trình độ học vấn, tôi đi dạy ở trường đại học, cậu làm như vậy thì được lợi gì đâu chứ?”
Cô ta thấy Cố Thanh Khê không nói lời nào nên cứ tưởng là đã thuyết phục được Cố Thanh Khê bèn vội nói: “Thanh Khê, tôi có thể cho cậu tiền, bồi thường cho cậu, cậu muốn bao nhiêu? Hai trăm ngàn? Ba trăm ngàn được không? Cậu cứ lấy ba trăm ngàn, sau khi trở về thì có thể mua một căn hộ, cậu đừng hủy hoại tôi, rồi cậu cũng có được cái gì đâu, cậu cảm thấy làm như vậy thì hay ho lắm sao?”
Cố Thanh Khê nhìn chằm chằm vào Bành Xuân Yến đứng trước mặt, cô khẽ mím môi rồi tiến lên một bước, giơ tay lên, trực tiếp giáng lên mặt cô ta một cái tát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây