Cố Tú Vân: “Chắc lúc này xe buýt đông đúc lắm, cô cũng khó khăn quá, cô mà nói sớm thì chắc chắn tôi đã lái xe đến đón cô rồi.”
Cố Thanh Khê nhìn thấy Cố Tú Vân nói vậy, thật ra cô biết Cố Tú Vân chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Cô ta vẫn luôn dùng vẻ mặt chân thành nói lần sau về tôi sẽ mang cho Thanh Khê ít đặc sản ở thủ đô, mang cho cô mấy thứ, thứ này ăn rất ngon, còn nói nếu Thanh Khê có gặp khó khăn gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ nghĩ cách giúp đỡ.
Nhưng thật ra khi xảy ra chuyện rồi cô ta lập tức biến mất, không bao giờ nhắc đến, chờ khi qua rồi cô ta lại tiếp tục nói chuyện thành khẩn như trước, giống như thể quan hệ của hai người rất tốt vậy.
Cố Tú Vân vẫn tiếp tục nói: “Cô khó khăn quá, trời nóng thế mà vẫn phải đi xe buýt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây