Cố Thanh Khê nhìn xuống phía dưới, quả nhiên là đúng, dưới bóng mát của cây xanh, người đàn ông mặc áo sơ mi quần tây, khoác áo vest trên cánh tay, dắt Nặc Bảo, đang yên tĩnh chờ đợi.
Cố Thanh Khê vội chào hỏi mọi người: “Vậy tôi đi trước nhé.”
Mọi người: “Nhanh đi đi!”
Cố Thanh Khê thu dọn đồ đạc, chạy xuống lầu.
Nặc Bảo thấy Cố Thanh Khê, buông tay của ba mình ra, vui vẻ nhào tới: “Mẹ, mẹ ơi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây