Bành Xuân Yến nghe xong lập tức cáu lên: “Cô nói cái gì thế? Ai viết thư tình cơ?”
Cố Tú Vân: “Dù sao cũng không phải là tôi, dù sao chúng tôi không có thứ đồ không sạch sẽ khi bị lục soát, cũng không cần phải viết kiểm điểm.”
Bành Xuân Yến muốn tát cô ta ngay tại chỗ, thứ đồ chơi là cái gì cơ?
Cố Thanh Khê nhìn qua Cố Tú Vân: “Chị à, không biết gì về chuyện này thì đừng lan truyền một cách bừa bãi. Nếu như bịa đặt làm hỏng danh dự của người khác, thì người đó có thể đến đồn công an kiện chị đó, chị tin không?”
Sau khi nghe xong những lời này Cố Tú Vân sợ đến run người lên, cô ta cảm thấy lúc Cố Thanh Khê nhìn mình, trong ánh mắt mang theo sự lạnh lẽo. Giống như những bông tuyết sắp rơi xuống vậy, rõ ràng mềm mại và xinh đẹp, nhưng lại có thể lạnh thấu lòng người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây