“May mà có cháu, cháu xem thế nào rồi quyết định đi. Gặp phải chuyện thế này, thím cũng không biết làm sao nữa.”
Tiêu Thắng Thiên: “Bây giờ có những ai biết chuyện này rồi thím?”
Liêu Kim Nguyệt nghĩ nghĩ: “Chỉ có mỗi Mẹ Xuân Phượng đến một lần nghe nói thế cũng rất sốt ruột, còn đi tìm giúp, cô ta biết rồi.”
Trần Vân Hà ôm Mãn Mãn đi theo bên cạnh, nói: “Mẹ Xuân Phượng lắm miệng không giữ được bí mật, chắc chắn không ít người biết chuyện rồi.”
Tiêu Thắng Thiên: “Thím à, những lời vừa rồi chúng cháu nói, thím cứ giả vờ như không biết. Nếu người bên ngoài hỏi đến, thím cứ nói đang khó chịu, không tìm thấy giấy báo trúng tuyển thì không thể học đại học, thím lo muốn chết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây