Tuy anh nói không làm gì, nhưng có một số việc lại khó tránh được, chỉ là cuối cùng phải chịu đựng, chỉ nếm chút xíu ngon ngọt mà thôi.
Điều này khiến Cố Thanh Khê cảm thấy, dù thế nào thì đáng lẽ đêm đó cũng không thể ngủ lại chỗ anh.
Đàn ông chưa bỏ lệnh cấm còn đỡ, có lẽ còn có thể nhịn xuống, một khi bỏ lệnh cấm, nếm được mùi, bắt anh nhịn chẳng khác nào đòi mạng anh.
Cô lập tức vội vàng thu thu dọn dọn, lại cầm hai quyển sách trên giá, tranh thủ quay về trường học trước sẩm tối.
Đương nhiên Tiêu Thắng Thiên rất là lưu luyến, anh đưa cô lên đường, xác nhận lại một lần nữa: “Em phải về kí túc xá thật à? Không phải kí túc xá oi nóng lắm hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây