Cố Thanh Khê: “Em đâu có nói uống nhiều đâu, em chỉ uống thử một chút thôi.”
Sao anh không nghĩ đến chuyện khó nhịn trước tiên? Tại sao bây giờ vẫn có thể ngốc nghếch nói thế, chẳng có chí tiến thủ gì cả…
Cô lại lén lút nhìn trộm anh, cô nhìn xuống dưới, anh đang mặc chiếc “quần tây” thời thượng một thời, đường may cắt vừa vặn, không nhìn ra chỗ xấu xí nào.
Cô không khỏi ngạc nhiên, cảm thấy người nọ thật kì lạ, bình thường luôn tỏ vẻ “thâm tàng bất lộ” nhưng lúc then chốt lại khác lạ.
Tiêu Thắng Thiên nghe cô nói thế thì lấy chai rượu nho ra, rồi tìm hai cái ly.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây