Liêu Kim Nguyệt lại nói: “Đặt ở chỗ Thắng Thiên trước. Con muốn ăn gì thì bảo Thắng Thiên mang cho con nhé.”
Cố Thanh Khê không nói gì nữa. Mẹ cô cũng thật là, mới chỉ quyết định ngoài miệng mà đã hận không thể nhanh chóng tống cổ cô con gái là cô ra ngoài. Bà không cần gấp như thế chứ.
Tiêu Thắng Thiên nghe xong lại cười: “Thím cứ yên tâm được rồi, tài nấu nướng của cháu tốt lắm, bảo đảm làm thịt muối siêu ngon luôn.”
Liêu Kim Nguyệt tự nhiên rất vui: “Cái con bé Thanh Khê này ấy, từ nhỏ đã học tập tốt, bị thím chiều chẳng giống ai, chuyện này đúng là chẳng còn cách nào khác.”
Lời này nghe hơi... Cố Thanh Khê cảm thấy mẹ cô chỉ thiếu điều phó thác trực tiếp luôn, lập tức vội vàng nói: “Mẹ, con cũng không tệ lắm mà?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây