Cố Thanh Khê cảm thấy lạnh, lập tức đánh đấm anh: “Cẩn thận người khác nhìn thấy.”
Tiêu Thắng Thiên há miệng thở: “Lần này xem còn ai không có mắt?”
Cố Thanh Khê bị hôn không thở nổi, hai chân như nhũn ra, suýt thì bật khóc: “Anh khẽ thôi.”
Tiêu Thắng Thiên nâng gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của cô, nhìn đôi mắt rưng rưng ươn ướt của cô trong màn đêm: “Mẹ vợ tương lai đều đồng ý rồi. Thím ấy bảo em tiễn anh, em biết thím ấy có ý gì không?”
Cố Thanh Khê: “Không biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây