Bọn họ thi nhau vây quanh Cố Thanh Khê để hỏi, còn có người dứt khoát lấy giấy bút ra, nhớ lại mình đã làm thế nào, nhờ Cố Thanh Khê xem giúp, còn những người tính ra hơn hai trăm cũng vây quanh hỏi các bước giải đó của mình có thể được khoảng bao nhiêu điểm.
Cố Tú Vân không chịu nổi, cô ta không rõ tại sao Cố Thanh Khê lại tự tin như vậy, rõ ràng là giải sai mà còn có thể ngụy biện như vậy, cướp đi danh tiếng của cô ta trong nháy mắt.
Cô ta lập tức lớn tiếng nói: “Thôi đi, ngay cả bản thân cô ta cũng làm sai đấy, trong lòng không biết tự hiểu sao? Người nào đó rõ ràng là bị lỡ dở việc học, quay về phát huy không tốt, đừng khoe mẽ ở chỗ này nữa. Nếu như mình nhớ không lầm, hôm đó mình đối chiếu bài với người khác, người nào đó cũng không dám đến gần, không phải sao? Bây giờ thấy nhiều người thì lại phát ngôn bừa bãi ở chỗ này, đây chính là khoác lác đó, các cậu khờ thật đấy, lại còn tin cô ta nữa! Tại sao mọi người đều sai cùng một chỗ mà chỉ có cô ta làm được, coi mọi người là lũ ngốc à?”
Cố Tú Vân vừa nói xong, các bạn học chung quanh cũng thấy hơi nghi ngờ. Nói trắng ra là, trong lòng mọi người ít nhiều gì cũng ôm một tia hy vọng, tuy Cố Thanh Khê là học sinh giỏi nhưng biết đâu cũng sẽ tính sai thì sao, biết đâu không phải mình được mười mấy điểm mà được hai mươi điểm tối đa thì sao? Ai mà không mong muốn mình là người đúng còn người khác mới là kẻ sai chứ.
Câu nói của cô ta vừa dứt, có mấy học sinh nữ bên cạnh không nhịn được: “Thôi đi, cho dù Thanh Khê người ta bị chậm một tháng thì sao chứ, một tháng mà gọi là trễ à, người ta vẫn lên đại học được như thường nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây