Cố Thanh Khê mơ hồ đưa bài thi cho giáo viên nhưng lại lạnh lòng, câu ba mươi mấy điểm vẫn chưa làm được, đề thi tổng cộng một trăm điểm, cô cao nhất chỉ được hơn sáu mươi điểm, không may mắn, những câu đó cô làm có gì sai sót, vậy nói không chừng chỉ được bốn năm mươi điểm.
Đó là một chuyện khó khăn thế nào, cô vẫn có mặt mũi ở đây lăn lộn hay sao? Có phải nên sớm nhận rõ tình thế, nhanh chóng trở về nhà.
Quá khó rồi, đến mức mà lúc đi ra khỏi phòng thi, trong lòng tất cả mọi người đều tràn đầy hoang mang.
Lúc trước bản thân có lời giải thứ hai, khiến cô cho rằng bản thân mình có lẽ không phải là tệ nhất trong những người ở đây, chí ít là đứng ở giữa nhưng hiện tại cuối cùng cô cũng biết rõ chênh lệch, bản thân thật giống ếch ngồi đáy giếng, không kiến thức, không biết độ khó thực sự của Olympic toán học người ta sẽ khó cỡ nào.
Đang ở đó vò đầu bứt tai, chợt nghe được Phùng Minh Minh nói: “Cậu giải được mấy câu vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây