Thật ra bản thân cô nói như vậy, cũng là nhất thời xung động, nói xong thì lập tức cảm thấy hối hận, ít nhiều gì cũng ỷ lại anh đối tốt với cô, nên cố ý trêu đùa anh, không ngờ rằng cô lại dọa anh thành bộ dạng như vậy.
Cứ nằm trên giường như vậy, chầm chậm cô cũng ngủ thiếp đi, sau khi ngủ thiếp đi, vậy mà hình như chìm vào giấc mơ, trong giấc mơ cô lại nhìn thấy bản thân cô và Tiêu Thắng Thiên của sau này, hình như đang ngồi nói chuyện trên một vách đá.
Cô muốn nhìn rõ, nhưng vẫn giống như trước, vừa nhìn thấy rõ ràng thì cảnh tượng trong mơ liền tan biến mất.
Nghỉ một đêm, tinh thần cũng tốt lên rất nhiều, chuyến tàu hỏa đi về thủ đô không có nhiều người. Lúc này không phải là giờ cao điểm, người trên tàu hỏa hoàn toàn không ngồi hết, có thể thong thả chọn một chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ để ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài.
Thuận lợi đến được thủ đô, Tiêu Thắng Thiên cùng Cố Thanh Khê đi đến một trường đại học ở Thủ Đô, đó là nơi tổ chức cuộc thi tuyển chọn trong nước lần này, cũng là một trường đại học rất nổi tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây