Đúng lúc này Trần Vân Hà ở trong phòng bếp ló đầu ra bên ngoài: “Thanh Khê trở về hả, nghỉ ngơi đi, chị lập tức dọn cơm.”
Cơm nước tất nhiên vô cùng phong phú, ăn bánh màn thầu làm từ bột mì, uống cháo bột bắp loãng, ăn thịt khô xào đậu đũa, cà chua xào trứng gà, còn có đậu tương non và đậu phộng luộc.
Cố Kiến Quốc chạy tới cửa hàng bán lẻ trong thôn mua một bình rượu, mấy người đàn ông trong nhà ngồi uống rượu ăn đậu tương non và đậu phộng luộc nói chuyện, lớn tiếng bàn chuyện làm ăn dệt cỏ lau năm nay.
Cố Thanh Khê nghe vậy, bèn hỏi tới đám vải bị lỗi nhỏ kia, lúc cô vào nhà đã nhìn thấy nó chất đống ở phòng bên cạnh.
“Cục Công An đã trả lại khoản tiền kia cho chúng ta rồi, chúng ta không bị lừa, đám vải kia không phải vẫn còn ở nhà chúng ta sao. Cũng không dùng gì đến, những thứ đồ này vốn không rẻ nhưng lại bị lỗi, nếu mang đi bán cũng không được bao nhiêu tiền.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây