Buổi chiều ngày thu có ánh nắng rực rỡ chiếu vào cửa sổ, gian nhà hướng nam vô cùng ấm áp. Ngày mùa thu thong thả như vậy, trong tiếng lá rơi xào xạc, tất cả đều trở nên yên tĩnh khoan thai, khiến người ta không tự chủ được sinh ra lười biếng.
Sau khi Cố Thanh Khê làm xong một đề, cô ngẩng đầu từ trong sách lên nhìn về phía Tiêu Thắng Thiên đang ngồi bên cạnh, dưới ánh nắng mặt trời, gò má anh như được phủ lên một lớp vải sa mỏng ánh vàng, hoàn mỹ khiến cho lòng người lay động.
Nhất thời cô muốn tiếp tục làm bài nhưng lại bất lực, cảm thấy có phần tâm viên ý mã(1).
(1): suy nghĩ lung tung, rối loạn, vừa nghĩ chuyện này vừa nghĩ chuyện khác không liên quan tới nhau.
Đúng lúc này, Tiêu Thắng Thiên nghiêng đầu nhìn sang: “Vừa làm xong bài thi rồi hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây