Cố Thanh Khê: “Tôi còn muốn hỏi một chút, lần trước tôi đến tìm anh ấy, cô đã nói với anh ấy tôi tới rồi chứ?”
Cô gái kia có phần không kiên nhẫn: “Nói rồi…”
Cố Thanh Khê nhíu mày: “Thật sao? Cô thực sự đã nói rồi?”
Rõ ràng cô ta có hơi chột dạ: “Tôi không nhớ lắm, có thể nói rồi, có thể chưa nói. Hàng ngày tôi nhiều việc như vậy, làm gì có thời gian nhớ tới chuyện này chứ!”
Cố Thanh Khê nhìn cô ta như vậy, cũng không hỏi nữa. Cô gái này không phải hoàn toàn xấu, chẳng qua giở trò mưu mô với cô thôi, chuyện này cũng có thể hiểu được. Cố Thanh Khê lập tức nhìn thấy cô ta đang cầm món đồ đan nào đó trong tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây