Đan len là chuyện cực kỳ tốn công sức, cô đương nhiên không có thời gian làm, định vừa đọc sách vừa đan, ban đầu cô đan len không quá quen thuộc, lúc đọc sách tập trung quá thì tay ngừng hoạt động ngay, có đôi khi tay làm không đều sợi len bị rối, mấy lần lỡ đâm vào ngón tay, nhưng cũng may không quá nghiêm trọng.
Đan như thế mấy ngày, cuối cùng cũng đan được phần đầu, tự mở ra nhìn thử, tự nhiên thấy rất thích.
Cô chọn màu xám nhạt, tông màu lạnh thanh nhã rất vừa ý, nhớ lại dáng vẻ của Tiêu Thắng Thiên, ngược lại rất hợp với anh.
Quay đầu mùa thu đã đến, vừa lúc để anh đeo, Cố Thanh Khê nghĩ đến, tuổi này của anh, bây giờ sự nghiệp đã ổn định, khó tránh khỏi việc bị đám oanh oanh yến yến bám lấy, tuy nói chắc chắn anh không có ý nghĩ kia, nhưng nếu gặp phải một hai người, trong lòng cô lại không hề dễ chịu, để anh đeo khăn quàng cổ, khiến người khác không suy nghĩ nhiều.
Mấy ngày nay, anh liên tục đưa mấy quyển sách tham khảo cho Cố Thanh Khê, Cố Thanh Khê ở trong trường học từ từ, không thể không nói, sách tham khảo ở thủ đô khác hoàn toàn ở huyện thành, trong đó có một số kiến thức mới lạ, cô chưa từng nhìn thấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây