Đương nhiên Cố Thanh Khê từ chối, vội vàng nói: “Không được, cậu tự mình đi ăn đi, chúc cậu thi tốt trước.”
Nhưng Tiêu Thắng Thiên lại nói: “Đúng lúc tôi cũng đói, vậy thì chúng ta cùng nhau đi ăn nhé.”
Cố Thanh Khê không ngờ Tiêu Thắng Thiên sẽ nói lời này, cô nháy mắt với anh, Tiêu Thắng Thiên mỉm cười: “Tôi mời hai người ăn.”
Đàm Thụ Lễ vội vàng nói muốn mời khách, nhưng trong lòng xấu hổ, cảm thấy lời nói của anh ta không đủ uy, lời nói cũng không vững vàng và trầm ổn như Tiêu Thắng Thiên người ta.
Lúc mọi người đến quầy đậu phụ, Đàm Thụ Lễ nhớ đến cái nháy mắt mà Cố Thanh Khê dành cho Tiêu Thắng Thiên vừa rồi, lập tức thấy rất chán nản, cảm thấy khoảng cách giữa mình và Cố Thanh Khê rất xa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây