Tiêu Thắng Thiên cau mày, mỉm cười nhìn cô: “Sao thế, không tặng cho cậu ta sao?”
Cố Thanh Khê vội vàng nói: “Tặng, mau đưa đi, nhà anh ta ở phía trước con đường này, có lẽ mới vừa đi, chưa đi bao xa.”
Tiêu Thắng Thiên gật đầu: “Được, lên đi.”
Cố Thanh Khê vội vàng ôm chặt balo của mình, ngồi lên chỗ ngồi phía sau xe anh.
Tiêu Thắng Thiên giẫm lên bàn đạp xe, lái qua đường phố phía trước, lúc này đường phố phía trước có rất nhiều người, dòng người tan làm qua lại, đâu đâu cũng thấy là xe, còn có tiếng còi xe buýt, lộn xộn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây