Thấy thầy Hồ tới, thầy Trần vội vàng nói với ông ấy: “Ông mau tới đây xem, lời giải này của bạn học Cố rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi thấy đáp án này của em ấy là sai, khẳng định đáp án là sai, nhưng chỉ là nhất thời không nhìn ra được là sai chỗ nào.”
Thật ra tối hôm qua Cố Thanh Khê đã kiểm tra lại bài làm của mình, cô cảm thấy ý tưởng của mình không thành vấn đề, vì vậy cô vẫn cho là nên đi hỏi thầy Trần là đã làm sai ở đâu, bởi vì vấn đề này, nên cô muốn tham khảo riêng với thầy Trần, suy cho cùng giáo viên cũng là con người, giáo viên cũng có lúc sai, nhưng giáo viên cần sự uy tín, nên cô cũng không muốn để cho quá nhiều người chú ý tới chuyện này, để tránh thầy Trần mất mặt.
Nhưng bây giờ bị Hồ Thúy Hoa nhắc nhở như vậy, dường như mọi người đều chú ý tới chuyện này.
Cô nhìn Hồ Thúy Hoa ở phía xa, lại thấy Hồ Thúy Hoa buồn cười nhìn mình, dáng vẻ kia, lại giống như đang xem náo nhiệt, nhìn mình xấu hổ mất mặt.
Đây cũng quá nhàm chán rồi, người này vo ve giống như một con ruồi vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây