Cố Thanh Khê nghe thấy cô ấy nói như vậy lại buồn cười. Cô gái nhỏ không hiểu tâm tư của kiểu trai gái này, buồn thì muốn khóc, vui cũng muốn khóc.
Diêm Thục Tĩnh thấy cô đã lại cười, gãi đầu không hiểu: “Rốt cuộc là làm sao vậy?”
Cố Thanh Khê ngồi ở đó mím môi, lúc này mới nói: “Vốn là có chút cãi vã, nhưng bây giờ ổn rồi, trong lòng dễ chịu rồi, chỉ mong sau này anh ấy đừng như vậy nữa.”
Diêm Thục Tĩnh càng lơ mơ. “Mình nghe chẳng hiểu cậu nói gì!”
Cố Thanh Khê nghĩ rồi nói: “Mình cũng không hiểu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây