Tiêu Thắng Thiên: “Hai hôm nữa còn phải đến bệnh viện thay băng, em định làm thế nào, không biết trường học định sắp xếp cho bọn em thế nào?”
Cố Thanh Khê: “Thuận theo tự nhiên đi, hơn nữa một chân khác của em vẫn còn tốt mà, có thể nhảy được nha.”
Cô chắc chắn không thể nghỉ học vì lí do này, tuy rằng hiện tại các môn cô đã tiến bộ không ít, nhưng cô vẫn sợ sẽ chậm trễ nên không muốn bất cẩn.
Tiêu Thắng Thiên: “Em tưởng mình là châu chấu đấy à, lại còn nhảy đi?”
Cố Thanh Khê nghe thấy câu này lại nhớ đến châu chấu nhảy thế nào, đột nhiên muốn bật cười nhưng lại nhịn lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây