“Đúng rồi, sách sự giàu có của các quốc gia em đã chép lại cho anh, hiện tại bản ghi chép đó cất trong cặp sách mất rồi, lát nữa lấy cho anh xem, nào anh rảnh thì đọc đi.” Cô đột nhiên nhớ ra: “Đừng nói từ dày quá không thích đọc, thứ đó rất tốt, đọc rồi có tác dụng.”
“Em chép từng chữ à?” Tiêu Thắng Thiên nhướn mày, nghiêng đầu nhìn về phía cô.
“Đúng vậy! Không phải anh nói không muốn đọc phiên bản phồn thể sao?”
“Được, vậy anh sẽ đọc.” Tiêu Thắng Thiên cười nói: “Chữ em viết anh đọc ngay, chữ đẹp.”
“Anh từng thấy chữ em viết sao?” Cố Thanh Khê nghi ngờ hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây