Nhưng hôm nay anh có việc bận phải làm. Trên bàn cơm mọi người cũng tiếp tục nhắc đến Tiêu Thắng Thiên. Trong lời nói của mẹ cô đều là sự cảm thán, nói anh bản lĩnh lợi hại, bán được phân bón hóa học.
“Phân bón hóa học ở thôn Đông Phong chẳng phải đều do cậu ấy cung cấp sao. Tôi thấy bí thư bọn họ cũng sắp cúng vái cậu ấy rồi.”
“Đúng vậy, ngay cả bí thư Vương của chúng ta cũng cố ý chạy đến nhà Tiêu Thắng Thiên nịnh bợ, hỏi xem cậu ấy có thể giúp thôn chúng ta giải quyết vấn đề không.”
Cố Kiến Quốc lại tựa như đang suy tư gì đó: “Không biết cậu ấy đã kiếm được bao nhiêu tiền từ phân bón. Nếu kiếm được tiền vậy thì đó là một khoản lớn!”
Liêu Kim Nguyệt than: “Đúng vậy, chắn chắn là rất nhiều!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây