Mặt cô nóng bừng, cả người mềm nhũn không còn sức lực gì nữa, trong lòng cô vùng hốt hoảng: “Anh tránh xa em một chút.”
Đương nhiên Tiêu Thắng Thiên không làm như vậy, đôi mắt anh toát lên vẻ dịu dàng vừa say đắm vừa sâu thẳm, càng nói càng khẽ: “Thanh Khê.”
Cố Thanh Khê không nói gì.
Tiêu Thắng Thiên: “Thanh Khê, Thanh Khê.”
Cố Thanh Khê: “Cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây