Cố Thanh Khê giải thích chuyện này từ đầu tới cuối cho mẹ cô nghe, sau khi mẹ cô nghe xong, kinh ngạc tột độ: “Đây là ông lớn trong thị trấn nhìn trúng đồ chơi của chúng ta? Người ta có thể thích thứ này sao?”
Cố Thanh Khê phụt cười một tiếng, vừa đúng lúc anh trai Cố Thanh Khê đi ra, hỏi sao vậy, Cố Thanh Khê vội gọi chị dâu ra, kể lại chuyện này, anh trai cô nghe xong thì vô cùng kinh ngạc, chị dâu cô lại là bán tín bán nghi, xoa xoa tạp dề trên người mình: “Có được không? Thứ này của chị có thể lên bày bán chính thức sao?”
Cố Thanh Khê cười nói: “Đương nhiên là được rồi, người ta cảm thấy thứ này của chúng ta thú vị, mới nói chúng ta mang qua đó, chị dâu, chị tự tin nhiều một chút, ưỡn thẳng eo lên.”
Lúc này ba cô cũng nghe thấy, tất nhiên là cả nhà vừa thích vừa thấp thỏm, vì thế cùng đi tới căn phòng phía Tây, sửa sang lại những món hàng tồn ngày xưa đã làm, để Cố Thanh Khê kiểm định lại một lần cuối cùng.
Cố Thanh Khê nhìn một vòng, đều có điểm đặc trưng, tùy ý chọn một cái, vậy mà lại chọn một cái đòn gánh, rồi để anh chị cẩn thận xếp chồng chất vào bên trong, chờ ngày mai mang vào trong thành phố.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây