Lúc này Bùi Bảo Sơn và Vương Thúy Lan đều không giúp được gì, luôn ở bên cạnh ngồi quan sát.
Thấy bánh đào và bánh táo đỏ ít dần, hai người họ cũng không nhịn được mà chép miệng.
Bánh đào và bánh táo đỏ ăn rất ngon, nhưng thực sự không thể lấp đầy bụng, cũng không thể làm thành cơm để ăn.
Đối với Bùi Bảo Sơn và Vương Thúy Lan mà nói, đây là thứ có cũng được không có cũng chẳng sao.
Để bọn họ ngày nào cũng bỏ tiền ra mua thứ này ăn, bọn họ thà lựa chọn không ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây