Vương Thúy Lan đứng lên, đưa Bùi Cảnh đi rửa mặt.
Bùi Dương cũng không có đi, mà là nhìn thẳng vào Khương Nhiễm, có nỗi tủi thân trong đôi mắt đó.
Chỉ cần nhìn vào mắt Bùi Dương, Khương Nhiễm đã biết trong lòng anh đang suy nghĩ điều gì.
Khương Nhiễm bất lực mỉm cười.
“Chị vừa mở cửa đã thấy cậu ấy ngồi bên ngoài cửa rồi. Chị đi đón Tiểu Cảnh thì cậu ấy đi theo phía sau, trên đường đi thao thao bất tuyệt, có điều chị không nhận cậu ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây