Nghe Vương Thục Phân hỏi, Vương Thúy Lan quay đầu liếc nhìn Vương Thục Phân, trong mắt mang theo ý cười, trong miệng lại nói: “Không có gì, không có gì. Bà ăn cơm chưa?
Chuyện Khương Nhiễm tự kê đơn bốc thuốc cho mình, nếu có thể không nói cho người trong thôn biết thì tốt nhất vẫn là không nói.
Nếu không những người này nghe được, chưa biết chừng lại đồn đại bậy bạ gì đó.
Vương Thúy Lan đã sống hơn nửa đời người, bà hiểu rất rõ về tính cách của những người trong thôn.
Vương Thục Phân thấy Vương Thúy Lan lảng tránh không trả lời, trong lòng liền có suy tính. Bà ta cũng không tiếp tục chủ đề này nữa mà nói đến chuyện khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây