Tương Đồng Nguyên im lặng một hồi lâu, lúc này ông ấy mới mở miệng.
“Ông biết cháu có ý gì cũng có thể hiểu được cảm giác của cháu nhưng mà… có một số người nhà họ Khương e rằng không nghĩ được thông suốt như vậy. Dù cho ông không nói cho bọn họ biết chỗ ở của cháu thì sớm muộn gì bọn họ cũng có thể tìm ra được thôi. Cháu vẫn nên chuẩn bị cho sẵn sàng.
Nghe thấy được lời này của Tương Đồng Nguyên, Khương Nhiễm lại nở nụ cười.
“Vậy là ông tới đây để mật báo cho cháu sao?
Tương Đồng Nguyên nghe thấy vậy cũng nở nụ cười theo, ông ấy duỗi tay chỉ vào Khương Nhiên: “Cháu đấy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây