Tương Đồng Nguyên không lên tiếng, chỉ nhìn Khương Nhiễm, đợi Khương Nhiễm nói tiếp.
“Người sống trên đời, vĩnh viễn sẽ không biết được, ngày mai hay bất trắc điều nào sẽ đến trước.
“Chuyện năm đó, chỉ là chuyện ngoài ý muốn, họ không được cảnh báo trước nên không có cách nào thay đổi sự việc, đây đều là chuyện rất bất lực.
“Nhưng mà chúng ta, luôn phải chấp nhận chuyện đã xảy ra, ông nói có phải không?
“Một cô bé chỉ mới vài tuổi, năm đó bị bắt cóc đã kiếm sống như thế nào trong tay bọn buôn người, có lẽ các người không thể nào tưởng tượng nổi, qua tay nhiều người xa đến vậy, cuối cùng được bán đến nhà họ Bùi, đây có lẽ là chuyện may mắn nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây