Khương Ý bị Khương Nhiễm nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy cả người không thoải mái, nhưng vẫn cố gắng gượng gật đầu: “Đúng...đúng vậy!
Có một số lời nói khi chưa nói ra, làm thế nào cũng không thể mở miệng được.
Nhưng một khi đã nói được dù chỉ một từ, phần còn lại dễ dàng nói ra tựa như nước chảy mây trôi.
“Chị là chị gái của em, nhà của chị chẳng phải là nhà của em à? Bản thân em bây giờ đơn độc lưu lạc bên ngoài, ở trong nhà của chị gái mình có gì không đúng sao? Không lẽ chị yên tâm để em một mình ở lại nhà khách? Nhỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lương tâm của chị có thể an ổn à?
Nói đến câu cuối, Khương Nhiễm dường như có thêm sức mạnh, đắc ý mà nhìn Khương Nhiễm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây