Trần Binh cười: “Đi thôi, tôi đưa hai người đến nơi trước, nghỉ ngơi cho khỏe, những chuyện khác ngày mai nói.
Bây giờ đã hơn năm giờ chiều, cho dù thật sự muốn làm chuyện khác thì cũng không còn thời gian.
Khương Nhiễm và Bùi Hoài đều không có ý kiến gì. Sau khi rời khỏi nhà ga, ba người an vị trên xe buýt.
Trần Binh thường xuyên đến Bắc Thành, Bùi Hoài cũng đã ở Bắc Thành bốn năm, hai người đều biết rất rõ về Bắc Thành.
Có hai người họ dẫn đường, Khương Nhiễm không quan tâm đến điều gì khác. Cô ngồi trên xe, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây