Lục Đình Cấp bắt đầu phân tích chuyện này: “Với tình hình của tảng đá này cho thấy, nó đã ở đó cũng mấy năm rồi, chí ít cũng bảy tám năm rồi nhỉ? Chứng tỏ đây không phải là một cái bẫy, không cần thiết phải dùng thời gian bảy tám năm để tạo ra một cái bẫy như thế này cho chúng ta, hơn nữa bảy tám năm trước phỉ thúy cũng không nóng như vậy.”
Mạnh Nghiên Thanh gật đầu, để cậu tiếp tục nói.
Lục Đình Cấp: “Cho nên theo phán đoán của con là viên liệu đá phỉ thủy này được đặt trong xưởng cắt đá như vậy, lại không bị phát hiện ra, đây chính là bóng tối dưới ánh đèn trong truyền thuyết.”
Mạnh Nghiên Thanh: “Hả?”
Lục Đình Cấp: “Thứ nhất, công nhân cắt đá, chỉ biết vùi đầu vào làm công việc của mình, bọn họ không rảnh có hứng thú đi dạo lui sau vườn, càng không lui sau vườn để nhìn tảng đá này, thứ hai, tảng đá này quá lớn, cũng không có ai nghĩ tới có thể có liệu đá phỉ thúy lớn như vậy? Hơn nữa trên bề mặt tảng đá này phủ rất nhiều rong rêu và cỏ dại, mắt người bình thường vừa nhìn qua, thật sự không thể nào nhìn ra được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây