Ông ấy nói như thế, đừng nói là Lục Đình Cấp mà ngay cả chú Trần vẫn luôn điềm tĩnh ở bên cạnh cũng không ngờ được: "Sau đó thì sao?"
Chú Niên cười khổ: "Chúng tôi cùng nhau về quê, cùng nhau đến Vân Nam, cùng nhau đến Myanmar. Chúng tôi bẻ đôi một cây mía ăn cùng nhau. Cùng chịu đựng với nhau nhiều năm, sau đó chúng tôi lại cùng nhau suy nghĩ đến việc trở về Trung Quốc, nghĩ cách làm sao để trở về, giúp đỡ bọc lót cho nhau."
"Chúng tôi đã cùng nhau đi qua rất nhiều con đường, nhưng cuối cùng sau khi trở về nước, rốt cuộc thì chúng tôi lại đi trên những con đường khác nhau."
Mạnh Nghiên Thanh nghe xong thì hiểu rằng, đã từng cùng nhau trải qua những khó khăn gian khổ nhưng sau khi về nước, Long Ca đó đã không chống cưỡng lại được cám dỗ, cuối cùng là bí quá làm liều.
Lúc này đã là vào buổi trưa, mặt trời đã lên cao, bầu trời xanh mênh mông bao la trong vắt không một gợn mây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây