Mạnh Nghiên Thanh nhắc tới tin tức bên phía Vương đội trưởng, Lục Tự Chương nghe rồi nói: "Chắc họ đã xuất phát đến biên giới rồi, đến lúc đó em theo đội trưởng Vương đi đến biên giới trước, nếu đến sớm một hai ngày, vậy thì trước hết tụi em cứ chờ, chờ đến lúc nhân viên công tác của Trung Quốc vào Myanmar thì tụi em theo họ."
Nhưng nhắc đến việc bảo cô đợi ở biên giới, anh vẫn có chút lo lắng không yên tâm, dù sao loại buôn lậu biên giới này, thông thường đều là những kẻ liều mạng, và anh rõ ràng là lo sẽ gặp phải nguy hiểm gì đó.
Mạnh Nghiên Thanh: "Thật ra em vẫn cảm thấy rất ổn. Đến lúc đó chú Trần và chú Niên đều sẽ qua đó với em, hơn nữa còn có ban chống buôn lậu, tụi em chỉ là hỗ trợ làm mấy việc liên quan đến kỹ thuật thôi."
Lục Tự Chương có chút miễn cưỡng, nhưng vẫn nói: "Vậy thì chú ý an toàn nhiều hơn."
Mạnh Nghiên Thanh: "Em biết rồi! Chú Trần, chú Niên, Đình Cấp, còn có cả các đồng nghiệp ở ban chống buôn lậu đều có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn, nhất định sẽ không sao đâu. Hơn nữa, đây cũng là góp một phần giúp đỡ bọn họ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây