Tạ Duyệt vẫn luôn ở bên cạnh nghe đến nhập thần, bây giờ nghe cậu nói như vậy, nghi ngờ hỏi: “Cảm giác gì?”
Lục Đình Cấp hơi nhíu mày, cố gắng suy nghĩ, cuối cùng nói: “Tôi cũng không biết, chỉ là một loại cảm giác, ví dụ như lúc tôi nhìn lớp vỏ thô ráp bên ngoài kia, tôi cảm giác được tôi có thể nhìn thấy bên trong, có thể cảm giác được bên trong là phỉ thúy hảo hạng, cảm giác nhất định có thể đào được bảo vật!”
Mạnh Nghiên Thanh nhìn thấy dáng vẻ say mê của cậu, trực tiếp giội một bát nước lạnh: “Có lẽ không phải là cảm giác, mà là ảo giác, con chỉ là trùng hợp thắng được lần này. “
Lục Đình Cấp: “Mặc kệ có phải trùng hợp hay không, nhưng mà con đã thắng, dù sao lần này đã kiếm được hời!”
Mạnh Nghiên Thanh: “…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây