Mạnh Nghiên Thanh liền cười, cô duỗi tay kéo lấy cánh tay cậu ôm vào trong ngực: “Như vậy cũng tốt, bằng không ở bên ngoài có nhiều người như vậy, thực sự mẹ có chút sợ hãi, có con ở đây mẹ liền cảm giác khá hơn nhiều.”
Lục Đình Cấp: “Ừ… Con chỉ sợ lúc ngủ không cẩn thận đụng phải mẹ.”
Mạnh Nghiên Thanh nhìn cậu, cười cười:
“Không sao, nếu con dám đánh mẹ, mẹ liền một cước đạp con xuống dưới.”
Lục Đình Cấp nghe xong, có chút bất đắc dĩ nhăn mặt: “Nhưng đừng đá con, ở dưới đều là muỗi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây